Nhận được giấy báo tử, chị tất tả lên đơn vị để nhận diện và
đem xác chồng về mai táng. Nhận diện thế nào đây khi tất cả xác chết đều không
nguyên vẹn. Chị đã nhận ra anh là bởi nơi cổ anh còn đeo cỗ tràng hạt, mà chính
chị đã choàng vào cổ khi anh nhập ngũ.
Còn nỗi buồn nào hơn khi chồng chết mà con còn thơ dại. Cả
trời đất xụp đổ, cả tương lai xụp đổ, chị chỉ còn biết khóc, khóc và khóc.
Nỗi buồn cũng nguôi ngoai, an táng chồng xong chị cũng phải
đi làm. Vừa ra tới đầu ngõ, thì kìa: Chính anh, đúng anh. Một phút ngạc nhiên đến
ngỡ ngàng “Không...