Rôma năm 386
Mẹ Kính yêu của con. Con là Augutino đứa
con tội lỗi của mẹ đây.
Năm nay con đã 33 tuổi rồi,
không còn thơ dại để khóc, vậy mà từ nhiều đêm qua con đã khóc, khóc thật nhiều.
khóc vì sự hối hận muộn màng của con, vì tội lỗi của con, vì sự không nghe lời
mẹ dạy bảo, và còn bao nhiêu sự dữ nữa con đã vấp phải.
Thưa mẹ. Bốn năm trước con đã trốn mẹ khi
con âm thằm rời bỏ đất nước An-giê-ri
sang Rôma này, để khỏi phải nghe những lời cầu nguyện của mẹ mà con cho
là: Cứ lải nhải mãi. Và con đã nghe theo tà thuyết nhị nguyên làm mất lòng
trông cậy vào Chúa, đồng thời đam mê dục vọng đã xô ngã con vào vũng lầy tội lỗi…
Thương con mẹ cũng đã chạy sang đây để níu kéo con, mẹ đã rất đau khổ, mẹ đã
xin hết người này người nọ cầu nguyện cho con, mà con đâu có hiểu, đâu có biết,
giờ con cảm thấy hối hận vô cùng.
Mẹ kính yêu. Giờ đây con đã hiểu và con
đã tin Chúa đã thương con, Chúa đã đánh thức con qua lời cầu nguyện liên lỷ của
mẹ bằng cách cho con gặp được Cha Ambrosio, Ngài đã dẫn dắt con tìm về với Chúa.
Nhưng thưa mẹ, với bản chất ương ngạnh, chai lỳ, mới đầu con cho những lời của
cha là những lời dụ dỗ, con lại lao vào chốn ăn chơi dục vọng như là một thách
thức với cha. Nhưng con đã lầm, một khi ý Chúa đã muốn thể hiện lòng thương xót
của Chúa, Ngài đã làm tất cả. Con đã bị Chúa đánh gục khi Ngài biết rõ ý nghĩ,
tư tưởng con qua lời Thánh Phaolô:“Đừng sống theo xác thịt, dục vọng nữa, mà
hãy mặc lấy Đức Kitô.” Thưa mẹ. Lời đó đã đánh vào trái tim chai cứng của con,
Thưa mẹ. Trái tim chai cứng đó đã được
Chúa Giêsu Kitô xoa dịu, đã trở nên mềm mại, con đã hoàn toàn thuộc về Chúa. Giờ
đây con đang học nốt các chương trình giáo lý đức tin để lể phục sinh năm sau (
25-4-387) con sẽ lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, chính thức con là con của Chúa.
Con xin mẹ tha thứ những lần con đã làm
phiền lòng mẹ, để mẹ phải đau khổ nhiều. Xin Thiên Chúa chúc phúc cho mẹ, xin Mẹ
Maria luôn đồng hành với mẹ.
Đứa con tội lỗi nay đã quay về với Chúa
Auguttinô
Tôma Đỗ Lộc
Sơn