Bao năm
xuôi ngược theo Đức Giêsu, có thể nói đồng cam cộng khổ với Ngài, đã chứng kiến
nhiều lời Ngài nói nhiều việc Ngài làm, Tôma rất tin vào vào Ngài, tin Ngài là Đức
Kitô con Thiên Chúa.
Mấy
ngày qua thấy Thầy mình đã bị bao nỗi cực hình, bị đóng đinh và chịu chết. Không
riêng gì Tôma, các anh em khác cũng đang hoang mang đến cực độ. Có biết bao câu
hỏi đang cố tâm suy nghĩ nhưng tất cả đều là: không hiểu được.
Rồi các bạn cho biết: Thầy đã sống lại. Trong lòng Tôma
thật vui mừng nhưng ngoài miệng lại nói: Tôi không tin. Lời nói của Tôma không
khẳng định là không tin, nhưng lời nói ấy là để thăm dò lòng tin của anh em và
cả của Tôma nữa.
Ngay
khi vừa nói dứt câu tôi không tin, Tôma đạ hối hận. Tôma chỉ mong cho tới tuần
sau, trong ngôi nhà này Tôma sẽ được gặp Thầy mình, để nói lời xin tha thứ.
Trong khoảng thời gian ấy Tôma đã rất ăn năn vì sự cứng lòng tin của mình.
Sự việc
phải đến sẽ đến. Trước đông đủ anh em, Tôma thấy Thầy hiện ra như ánh sáng giữa
anh em. Tôma không còn can đảm để sờ vào lỗ đinh trên chân tay Người, không còn
can đảm thọc ngón tay vào cạnh sườn Người mà chỉ cúi đầu và thưa rằng: “Lạy Chúa con, Lạy Thiên Chúa của con”.
**********************
Gẫm sự việc ấy, ta cứ hỏi lòng ta.
-
Bao
năm sống trên đời, ta có tin thật Đức Giêsu Kitô là Thiên Chúa thật?
-
Ta có
cần phải thọc tay vào cạnh sườn Người như Tôma đòi hỏi?
-
Ta có
được Thiên Chúa chúc phúc khi không thấy mà tin?
Xin Thiên Chúa là Cha Lòng
Thương Xót, Xin thương xót chúng con, xin tha thứ những yếu hèn giả dối của
chúng con để chúng co trở thành những đứa con thật của Chúa, chúng con cầu xin
nhờ danh Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh và chịu chết vì chúng con. Amen.
Tôma Đỗ Lộc Sơn