Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014

Cho Thì Phúc Hơn Là Nhận

Filled under:



Cho thì phúc hơn là nhận.

     Trong những năm chiến tranh, người nông dân luôn là những người thiệt thòi nhất. Tôi xin kể ra đây một câu chuyện có thật ở quê tôi.
    Xóm Nhà Thờ là tên gọi của xóm chúng tôi, vì giữa xóm có một ngôi nhà thờ đã cũ và tồn tại không biêt bao năm rồi. Hơn phân nửa là người công giáo, họ sống chan hòa, không phân biệt tôn giáo, vì thế cuộc sống rất yên ổn.
     Cuộc chiến ngày một khốc liệt, nhiều người bỏ xóm ra đi, còn lại những người nghèo, họ chấp nhận gian khổ để giữ đất, giữ nhà, và đặc biệt giữ ngôi nhà thờ mà họ kính thờ.
      Nhà tôi ở gần nhà bácÂn, Tên đầy đủ là Đỗ văn Ân. Bác gái đã mất ba năm rồi, bác có bốn người con, hai người con lớn đã có gia đình riêng, hiên tại bác ở với hai người còn lại.  Gia đình bác là người công giáo, gia đình tôi thì không, nhưng không vì thế mà xa cách, ngược lại rất gần gũi và thân thiết. Những lúc rảnh rỗi, bác thường sang nhà tôi và cùng ba tôi bàn chuyện làm ăn. chuyên khoa học, chuyện thời tiết v.v.. Không chỉ có thế, bác còn thường giúp ba tôi và nhiều người trong xóm những công viêc nặng nhọc.
      Ngày đó, mọi nhà đều lợp lá, cứ hai ba năm lại lợp lại một lần. công việc đòi hỏi nhiều người cùng làm, và phải làm nhanh, kẻo không kịp khi đêm xuống. Bác thường đến thật sớm, cùng  gia đình dọn dẹp, khoảng bảy giờ là mọi ngươi bắt tay vào làm viêc, nhờ đó công việc thường xong sớm.Trong công viêc bác thường chọn cho mình những viêc nặng nhọc nhất,vì vây mà bác được mọi người quí mến lắm.
     Bác Ân có nghề hớt tóc, hàng ngày bác đạp xe  lên chợ xã và chiều tối  mới về, nhờ đó kinh tế gia đình bác có phần dễ chịu. Bác cũng cảm nhận được điều đó, thế nên mỗi lần có dịp lễ lớn ở trong đạo, là bác lại làm cơm mời tất cả các cụ già trong xóm, đến gọi là bữa cơm gia đình. Có người hỏi bác.; Vì đâu mà bác làm được điều đó?. Bác tươi cười và nói : Cho Thì Phúc Hơn Là Nhận.:
      Ngày bác Ân mất, mọi người trong xóm buồn lắm, không ai bảo ai, nhiều người đến chia buồn, ngồi chật cả nhà, ai cũng tỏ ra thương tiếc . Ngày tiễn bác ra mộ, hầu như  100% dân trong xóm tiễn đưa, cả lương cả giáo. Riêng tôi, lúc đó chưa theo đạo công giáo, nhưng cũng biết cầu xin rằng ; Xin Thiên Chúa xót thương đến Linh Hồn Tôma Đỗ văn Ân;

Viết để kỷ niệm 102 năm ngày sinh vả 30 năm ngày mất của Linh Hồn Tôma.
                                                             Tôma Đỗ Lộc Sơn